SƯƠNG SỚM CÔN SƠN
Sương nhẹ vấn vương khắp núi đồi,
Cờ tiên bày biện giữa trùng khơi.
Nắng sớm chan hòa trên vách đá,
Tiếng thông ngân vang trong bóng trời.
Lòng như nước lặng không vương bụi,
Ý tựa mây bay chẳng vấn vương.
Bàn cờ là chốn siêu nhiên đạo,
Mỗi bước quân cờ mở cõi thường.
Ngắm núi non xanh, nghe chim hót,
Hồn thanh tĩnh giữa nẻo u buồn.
Côn Sơn buổi sớm ngát hương thiền,
Vạn vật hòa quyện, cõi mộng huyền.
Thiện Dũng (Trần Văn Dũng), 2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét