-->
Rạng sáng ngày 31/10/2008
Biết đêm mưa quá to, cả nhà ngủ dậy sớm, mở cửa, một cảm giác kinh hoàng: nước ngập sát mép sàn nhà. Ngoài trời mưa vẫn to. Con chó kinh hoàng vì bị ngập hết chỗ ngũ, ngâm nước suốt đêm, kêu ăng ẳng, lao thẳng vào trong nhà.
Trước đây, những trận mưa nội thành bị ngập nhưng chưa bao giờ có chuyện nước mưa nổi mặt đường đi. Vậy mà bây giờ !!!
Sơ tán đồ đạc ngay !!! Tôi đưa ra một quyết định nhanh chóng.
Việc đầu tiên là dán băng dính vào các ổ điện và kê cao các đồ điện trước sau đó đến lượt di chuyển sách vở ở ngăn thấp các tủ. Quá nhiều sách, chất đầy cũi của thằng Cún mà không hết, số còn lại để hết lên nóc tủ. Bước tiếp theo là kê cao các đồ gỗ, đặc biệt là giường ngủ. Duy chỉ có cái tủ quần áo nặng quá không thể nào kê được.
Be bờ cửa!!! Một quyết định tiếp theo được đưa ra.
Một mặt mẹ thằng cún vẫn chuyển đồ đạc lên cao, ném toàn bộ các bao tải và nilong để bọc mặt ngoài cửa, ván giường ốp mặt ngoài, ghạch bốc vào. Trời ! May sao bà ngoại lại vừa mua gạch chưa kịp xây nhà không thì biết lấy đâu ra để kê cho bao nhiêu thứ trong nhà. Không ổn, nước vẫn tiếp tục tràn vào.
Tát nước ra để cứu đồ gỗ !!!
Người trong nhà cứ xếp đồ đạc, ngoài cứ tát. Nhà rộng gần 34m2, cứ ngập 10cm là hơn 3m3 nước. Tát hai tay, tát tay phải, tát tay trái, tát bằng xô, tát bằng gàu hót rác, tát bằng nắp xô, vớ được cái gì là tát.
Thằng cún thì khoái chí cứ nhìn ra ngoài hiên nước ngập mênh mông.
Tát nước, chạy đồ lên gác xép, loáng 1 cái đã xế chiều.
Trời tiếp tục mưa, nước tiếp tục dâng. Tiếp theo phương án thế nào.
Bà ngoại hỏi: Ga còn không? Ga mới thay. Gạo còn không? Gạo bà nội mới mang cho 10kg. Thực phẩm còn không? Hết. Rau còn không? Hết. Nến còn không? Chỉ còn 2 chiếc. Nước sinh hoạt thế nào? Chỉ còn 1 bể, mất điện, không bơm nước.
Lập tức tôi lệnh cho chú Nên và cậu Chính chạy đi mua rau và nến để giải quyết những dự trữ trước mắt. Tin bên cậu Chính báo về bên ấy ngập đã thiệt hại 1 Laptop của chú Hiển và 1 destop của chú Nên. Máy cậu Chính may là để trong túi nên nổi bềnh bồng chỉ ướt đáy, toàn bộ sàn phòng máy tính bị ngập.
Chạy đồ, tát nước 1 hồi trời đã tối, ai cũng thấm mệt. Cả nhà kéo nhau ăn tối, người đứng, người ngồi ăn cho xong bữa. Mặc kệ sàn nhà bì bõm nước. Cứ đi ngủ cái đã, mai tính tiếp.
Sáng 1/11/2008
Mưa vẫn to, nước vẫn dâng. Sàn ngập, đường đi nước đến cạp quần.
Di chuyển đồ điện !!! Quyết định tiếp theo được đưa ra
Xung quanh hàng xóm quây lại giúp mỗi người 1 tay di chuyển tủ lạnh, máy giặt, ti vi, quạt điện. Tất cả diễn ra trong giây lát.
Nước vẫn tràn vào nhà, nước sinh hoạt vẫn vơi dần, rác thải vẫn tăng, nhiên liệu và lương thực thực phẩm cũng vơi dần.
Di chuyển 2 mẹ con về nhà bà ngoại !!! Quyết định tiếp theo được đưa ra.
Gọi taxi không được. Không có xe nào chịu vào cả, tổng đài từ chối. Xe máy không di chuyển được. Lấy xe bò đặt ván lên bê ra. Khẩn trương di chuyển người ra ngoài. Không đi được đường chính thì làm thế nào? Chuyển qua đường tắt, lội ra ngoài, vượt nước mà đi. Xe máy qua đoạn ngập sâu nhất không chết máy, qua bờ ao thì tắc tịt. Chú Nên đi thám thính lắc đầu, không đi được anh ạ.
Nhất định phải có phương án, cứ di chuyển người ra cái đã. Vượt qua ao An Thái, chợt thấy 1 chú taxi quay đầu, tôi gọi với không được. Cậu Tuấn đuổi theo ra đầu Dao Quang bảo xe quay lại. Người vừa ra, may thay chú taxi chịu quay đầu. Ba bà cháu lên xe ra Mỹ Đình, đường Láng - Hòa Lạc nước ngập mênh mông. Ra đến bến bà bắt được xe về Lạng Sơn trước, 2 mẹ con chờ mấy tiếng mới có xe về Hải Dương.
Ở nhà không điện thoại. Thực sự giờ mới là ốc đảo. Chiều mẹ thằng cún gọi điện qua nhà bà Thưng báo là đã về đến nhà. Thở phào nhẹ nhõm.
Tát nước, tát nước, lại tát nước, đồ cứu trợ tiếp tục chuyển vào. Bóng tối, mưa, tiếng tí tách, tiếng thở, tiếng kim đồng hồ tí tách, ..
4 ngày trôi qua. Sau 5 ngày trong nhà tôi quyết định vượt ra ngoài trong nước ngập mênh mông.
Còn tiếp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét